“Phu nhân biết rõ, đã cố ý tiết chế rồi. Trong phủ cũng không dám mạnh tay thuê người, ngoài bà Tiền và ta, hiện giờ thị nữ chỉ có hai, đầu bếp và tạp dịch hai, người làm dài hạn ba, thợ làm vườn một. Nhân lực không đủ nên định dùng người làm thời vụ để bù vào.”
Hạ Thuần Hoa gật đầu, những phủ đệ khác có cùng diện tích, không có hai ba mươi bộc dịch thì căn bản không xoay xở nổi. Ngay cả Tiền quản sự vẫn luôn âm thầm giúp hắn làm việc, chỉ là đại diện Chu gia kinh doanh ở Đôn Dụ, nhà y cũng có bảy tám người hầu.
Hắn ngả mình lên sập, toàn thân mệt mỏi ùa tới: “Chuyện của Xuyên nhi thế nào rồi?”
Đây chỉ là thuận miệng hỏi, nào ngờ lão Mạc lại đáp: “Đại thiếu gia mấy hôm nay động tĩnh không ngừng.”




